mau buông ra tôi là chị dâu của cậu
Đánh giá: 9.3/10 từ 129 lượt. Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Chị Dâu Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược của tác giả Tương Nguyệt Khứ. Xuyên qua ngược văn, Cố Diệu có chút thấp thỏm. May mắn cô không phải nữ chính, có điều vẫn là dính dáng đến Từ Ấu Vi, cô trở
Anh ta nói rồi thắc mắc :"Chồng cô đâu, mau gọi anh ấy đến đi." Joy Lia cụp mắt xuống, bà cô vỗ nhẹ lên mu bàn tay của cô :"Đừng nghĩ đến nữa." Mạc Trình Thiên cũng lờ mờ hiểu ra, anh ta gật đầu rồi xin phép ra về. Bà ngoại cô mỉm cười :"Ta thấy cậu ta hình như
Đọc truyện Mau Buông Ra, Tôi Là Chị Dâu Của Cậu của tác giả: Nguyễn Ngọc Trân Quế. Truyện đã cập nhật full đủ chương tại truyen360.net.Khương Gia Hy - đại tiểu thư của Khương gia, nhưng cô lại không được sống như thân phận của mình.Năm 25 tuổi, cô gả vào Đường gia để cứu sự nghiệp của Khương gia
Tra Cứu Khoản Vay Atm Online. Tác giả Tác Giả Nguyễn Ngọc Trân Quế Tình Trạng Hoàn Thành Thể loại Đô Thị, Ngôn Tình, Sắc, Sủng, Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Khương Gia Hy - đại tiểu thư của Khương gia, nhưng cô lại không được sống như thân phận của mình. Năm 25 tuổi, cô gả vào Đường gia để cứu sự nghiệp của Khương gia. Đường gia - một gia tộc bí ẩn với nhiều chuyện khó hiểu xảy ra. Cô vô tình bị cuốn theo m& ...
Khương Gia Hy lau nước mắt, vừa rồi suýt chút nửa cô đã thất thân với người đàn ông không phải chồng mình vào chính đêm tân thanh niên đó là ai? Tại sao lại to gan như vậy?\- 'Đại thiếu gia\, đây là phòng của thiếu phu nhân\, mời cậu vào\.' Bên ngoài truyền vào tiếng nói của một người giúp việc\.Đại thiếu gia? Phải rồi, đây mới chính là chồng lòng vừa lo sợ vừa hớt hãi.'Cạch' Tiếng cánh cửa đóng lại, người đàn ông bước dần về phía cô, ánh mắt đầy chán ghét nhìn cô. Anh ta đưa tay rút chiếc khăn rồi ném xuống đất.\- 'Cút ra ngoài\.' Người đàn ông đó chính là Đường Gia Huy\, đại thiếu gia của Đường gia\.Khương Gia Hy đưa đôi mắt khó hiểu nhìn anh ta, thái độ đó là đang khinh rẻ cô sao? Cô cười lạnh, cũng tốt lắm, nếu đã như vậy thì xem ra cô sống cũng yên ổn hơn sao cô cũng không muốn ngủ cùng người đàn ông này. Khương Gia Hy nhìn xung quanh, bên đó có một chiếc ghế sofa dài, có lẽ ngủ ở đó cũng thoải mái hơn ở Khương Gia Hy nới lỏng chiếc cravat 'Cô chính là Khương Gia Hy sao? Hừ, loại phụ nữ bỉ ổi, vô liêm sỉ, cô đừng nghỉ ở đây sẽ được sống yên ổn.'Khương Gia Hy cười lạnh, cô bước vào phòng tắm, phía sau lưng tiếp tục vang lên giọng nói 'Đừng nghĩ cô có giá đến mức có thể cứu Khương thị, cô vốn chẳng có tí giá trị nào.'Khương Gia Hy quay người lại 'Đại thiếu gia, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi chưa biết anh, anh cũng chưa biết tôi, mong anh giữ lễ độ, đừng xem thường người khác như vậy.'Đường Gia Huy cười lạnh, vứt chiếc áo khoác sang một bên rồi nằm xuống giường, cả ngày làm việc đã quá mệt, anh ta không muốn so đo cùng loại phụ nữ hám tiền Gia Hy hít thở sâu, cô đóng cánh cửa phòng tắm lại, đứng dựa người vào tường, nước mắt không tự chủ mà rơi Khương gia cô chưa được một ngày yên ổn gì, bây giờ bị gả đi cũng chẳng có cuộc sống sung sướng. Một cái đám cưới bình thường cũng không có, bây giờ đến người chồng kia cũng có quyền khi dễ ngồi bệt xuống sàn, co người lại, khóc thút thít, khóc đến nỗi hai mắt đỏ lên, nhưng nhớ lại mọi chuyện cô phải trải qua thì cô chẳng thể nín khẽ cười, đây là đêm tân hôn của cô sao?Sáng hôm sau...Trời chỉ mới lờ mờ sáng, Khương Gia Hy đã thức giấc, cô mở mắt ra phát hiện cả đêm qua mình ngủ trong phòng tắm, ngay cả quần áo cưới cũng chưa thay. Khương Gia Hy chọn một bộ váy dài rồi tắm rửa sơ qua, cô bước ra khỏi phòng, bây giờ chỉ mới sáu giờ sáng.'Cốc...cốc...cốc...' Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng động, Khương Gia Hy đi ra mở cửa. Bên ngoài là quản gia Trần, người mà tối qua đã đến đón cô.\- 'Bác Trần\.' Cô khẽ cúi đầu chào hỏi\.Quản gia Trần nhìn vào bên trong, thấy Đường Gia Huy vẫn đang ngủ thì khẽ gật đầu 'Tôi cứ nghĩ làm phiền đến phu nhân, nhưng cũng thật may mắn...'\- 'Mời cô xuống đây cùng tôi\, bà chủ đang chờ cô\.'Khương Gia Hy gật đầu, cũng may cô dậy sớm, nếu không sẽ mất mặt mà chết mất. Cô đi theo sau quản gia Trần, họ bước qua vườn hoa hồng, vừa đi cô vừa lẳng lặng quan sát, biệt thự vào ban ngày khác hẳn đêm qua, nhưng tại sao lại phải đi qua vườn hoa nhìn xung quanh, người đàn ông bí ẩn tối qua liệu có gặp lại lần nữa không? Cô mong là không, vì cô rất sợ, họ tối qua chẳng khác nào là vụng qua khỏi vườn hoa xuất hiện một căn phòng lớn nằm tách biệt với biệt thự, quản gia Trần đẩy cửa cùng cô bước vào trong 'Bà chủ, tôi đã đưa phu nhân đến rồi.'Khương Gia Hy nhìn về phía người phụ nữ đang quỳ trước những bài vị, thì ra đây là phòng thờ tổ tiên Đường gia, cô vội cúi đầu 'Mẹ.'Người kia đứng dậy quay lại nhìn cô, bà tên là Lâm Thiên Ngân, bà chủ của Đường gia. Bà ta quan sát cô vài giây rồi gật đầu 'Mau vái lạy tổ tiên đi, đáng lẽ chuyện này phải làm đêm qua, nhưng đêm qua muộn rồi nên không làm.'Khương Gia Hy rụt rè tiến về phía trước, cô quỳ xuống cái đệm hình tròn rồi nhận từ quản gia Trần ba nén khi vái lạy cô liền đứng dậy, bà Lâm nói 'Ở Đường gia rất nhiều phép tắc, phận làm dâu phải nắm chắc chắn hết mọi quy tắc, nếu vi phạm thì dù là ai cũng sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.'\- 'Ngày trước ta không quan tâm con làm gì\, quen với ai\, nhưng bây giờ vào đây rồi thì phải ở nhà chăm lo cho gia đình\, nhanh chóng sinh con\.'Khương Gia Hy khẽ cắn môi, nhưng cô là một người rất yêu thích công việc, lại nói năm xưa rất khó khăn cô mới có thể trở thành một nhà báo.\- 'Ta biết con định nói gì\, đừng lằng nhằng nữa\. Quản gia\, lát nữa đưa cho Đại phu nhân quy tắc trong Đường gia\.'Quản gia Trần gật đầu 'Vâng, bà chủ.'Bà Lâm không nói gì nữa, chấp tay lại vái những bài vị đó rồi uy nghiêm đi ra ngoài. Trước khi đi khuất bà còn nói một câu.\- 'Quản gia\, nhớ việc tôi đã dặn\, lát nữa lên phòng khách\.'Quản gia Trần cúi đầu 'Vâng, bà chủ.'Khướng Gia Hy nhìn theo bóng lưng của bà, thở dài một hơi. Ngày trước đã không tự do, bây giờ gả vào đây thì hoàn toàn không có tự giờ sáng, tại phòng khách của Đường gia...Ông Đường và bà Lâm ngồi ở chiếc ghế lớn, bên cạnh là Đường Gia Huy và Khương Gia Hy . Từ trên lầu, quản gia Trần ôm một chiếc chăn màu trắng Gia Hy cau mày, hình như không phải là chăn mà là drap giường, họa tiết đó...Cô nhớ không nhầm thì chiếc drap giường đó là của phòng tân hôn đêm qua. Khương Gia Hy không dám thở qua cô và anh ta thậm chí còn không ngủ chung trên một chiếc giường thì làm sao có thể có vết máu ngờ mẹ chồng cô là người cỗ hũ như vậy.\- 'Thế nào?' Bà Lâm hỏi quản gia\.Quản gia Trần cúi đầu 'Bà chủ, trên đây có vết máu, bây giờ để tôi mang xuống đi giặt.'Khương Gia Hy khó hiểu, vết máu? Sao lại có vết máu được? Lẽ nào anh ta tự tạo ra sao?Bà Lâm gật đầu hài lòng 'Được rồi, mau lên gọi nhị thiếu gia xuống dùng bữa sáng.'\- 'Nhị thiếu gia đã ra ngoài từ sớm thưa bà chủ\.' Quản gia Trần nói\.Bà Lâm nhìn ông Đường 'Còn gì là phép tắc nữa.'\- 'Không phải từ trước đến giờ nó luôn không dùng bữa sáng ở nhà sao?' Ông Đường đặt tờ báo xuống\, nói\.Bà Lâm cau mày 'Nhưng hôm nay Đường gia thêm một người, chưa có dịp ra mắt.'Khương Gia Hy cười khổ, chưa có dịp ra mắt? Nhìn xem, có người phụ nữ nào bất hạnh như cô không? Về nhà chồng mà chưa có dịp ra rồi cô khẽ khựng người lại, thì ra ngoài đại thiếu gia còn có nhị thiếu gia, vậy người thanh niên tối qua?Người thanh niên tối qua là nhị thiếu gia hay tam thiếu gia, hay là một người nào là ai không quan trọng, quan trọng là phải giấu chuyện đêm qua, nếu để mẹ chồng cô biết được...Khương Gia Hy khẽ rùng mình, Đường gia thật nhiều chuyện khó hiểu. Cô nghĩ những ngày tháng tới có lẽ sẽ là địa ngục đối với cô.
Khương Gia Hy cúi thấp đầu xuống, cô vẫn đang cố nhớ ra sợi dây chuyền nằm ở đâu. Lúc này Đường Duật Hành đi vào, cậu đã nghe được lời của mẹ cả nói, bàn tay cầm sợi dây chuyền thả vào túi áo khoác rồi xoay người đi lên phòng.\- 'Thôi được rồi\, dù sao cũng đã mất\, chỉ là một sợi dây chuyền\, Đường gia ta đâu phải không có tiền\.' Ông Đường nói\.Khương Gia Hy đưa đôi mắt biết ơn nhìn ông Đường, ông gật đầu như an ủi. Bà Lâm vẻ mặt không vui, sợi dây chuyền này là lão pháp sư đưa cho, quan trọng hơn là sợi dây chuyền này ông ta nói chỉ có một.\- 'Không thể làm mất nó\, con có biết nó quan trọng như thế nào với Đường gia không? Khương Gia Hy\, con càng ngày càng không xem gia quy của Đường gia ra cái gì\.'Khương Gia Hy nhỏ nhẹ nói 'Mẹ, con xin lỗi, có thể con chỉ quên ở đâu đó...con sẽ tìm ra nó.'\- 'Trong vòng ba ngày\, con phải tìm bằng được sợi dây chuyền đó ra đây\.' Bà Lâm nói rồi đứng dậy bỏ đi lên lầu\.Ông Đường nói 'Thôi được rồi, tiếp tục ăn cơm đi.'\- 'Con ăn no rồi\.' Đường Gia Huy nói rồi buông đũa đứng lên\. Khương Gia Hy cúi đầu\, nghĩ đến mẹ\, nghĩ đến sợi dây chuyền\, cô chẳng buồn ăn nữa\.Kết thúc bữa tối, cô đi lên lầu, nhìn Đường Gia Huy đang đứng lau tóc, hai tay nắm lại với nhau, cô muốn nói về chuyện vụ hợp đồng kia, cô đã đồng ý với ông Khương rồi, không làm thì ông ta sẽ không chịu đến thăm mẹ cô một lần cô không biết nên mở lời như thế nào cả, Khương Gia Hy thở dài, liều thôi chứ biết phải làm sao?\- 'Tôi\.\.\.có chuyện muốn nói với anh\.' Cô ấp úng nói\.Đường Gia Hy dừng lại động tác, đưa đôi mắt chán ghét nhìn cô. Khương Gia Hy hít thở sâu.\- 'Nghe nói Đường thị sắp tới sẽ kí hợp đồng cùng công ty\, thật ra Khương thị cũng có tầm vóc\.\.\.' Cô lí nhí nói\.Ánh mắt của Đường Gia Huy tối sầm lại, chiếc khăn rơi xuống đất 'Cuối cùng cô cũng bày ra bộ mặt thật của mình rồi sao? Khương Gia Hy?'.\- 'Anh\.\.tôi\.\.\.' Cô cắn môi\, cô biết chắc chắn anh ta sẽ hiểu lầm cô như vậy\, nhưng cô không thể không nói ra 'Thật ra tôi biết anh sẽ nghĩ như vậy\.\.\.nhưng chuyện kí hợp đồng anh có thể xem xét cho Khương thị một cơ hội không?'Đường Duật Hành bóp lấy cằm cô buộc cô phải ngước mặt nhìn anh ta, Khương Gia Hy nhíu mày lại vì đau 'Khương Gia Hy, bản thân cô gả vào đây để cứu giúp Khương gia lần đó là đã quá giá trị rồi, cô còn tham lam quá mức, cái hợp đòng đó xem như quan trọng, muốn kí bừa là được sao?'\- 'Anh nói phải\, nhưng ý\.\.\.của tôi\.\.\.' Cô đau đớn nói\.Đường Gia Huy buông cô ra, cô chao đảo dựa người vào tường, vết thương ở phía sau lưng xót không chịu được.\- 'Đừng làm tôi thêm khinh thường\.' Nói rồi anh ta mở cửa đi ra ngoài\.Khương Gia Hy thở dài, ngay từ đầu cô đã đoán ra được kết quả sẽ thế này. Lúc này điện thoại trên bàn reo lên, là Tiểu Ngạn gọi cho Gia Hy đi đến nhấc máy nghe 'Tiểu Ngạn.'\- 'Sao thế? Như bị rút hết sinh lực vậy?' Tiểu Ngạn vốn định kể chuyện lúc sáng\, ai ngờ được nghe giọng bạn mình mệt mỏi như vậy liền ân cần hỏi\.Khương Gia Hy như bị chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong lòng, nước mắt không kìm được mà rơi lả chả 'Tiểu Ngạn, mình mệt quá...'Chuyện của mẹ cô...Áp lực từ người mẹ chồng...Sự khinh thường của chồng...Cô thực sự mệt quá, cô vốn yếu đuối nhưng phải cố gắng mạnh mẽ để chống chọi tất cả, cô nghĩ mình có lẽ sẽ không chống nổi chuyện cả một buổi trời cô mới bỏ đi tâm trạng buồn phiền, đôi mắt hơi đỏ và sưng lên vì khóc, Tiểu Ngạn nói.\- 'Thôi được rồi\, nghe mình\, bây giờ cậu đi tắm đi\, sau đó ngủ một giấc\, đừng quan tâm gì cả\, ngày mai tớ sẽ đến thăm mẹ cậu giúp cậu\. Ngoan\.'Khương Gia Hy gật đầu 'Được, mình nghe cậu.''Tít...tít...tít...' Điện thoại reo lên lần nữa, cô nhìn dãy số trên màn hình thì như có tật giật mình, đây là số của Đường Duật Hành. Cô nhìn xung quanh rồi nhấn nút nghe.\- 'Tôi gọi lúc giờ nhưng máy chị bận\.' Cậu không vui nói\.Khương Gia Hy khẽ cắn môi rồi đáp 'Lúc giờ tôi nói chuyện với bạn.'\- 'Đã bôi thuốc vào vết thương chưa? Lên đây đi\, tôi giúp chị bôi thuốc\.' Cậu nói\, vừa tắm xong nên đầu óc đã tỉnh táo hơn\.Khương Gia Hy nói 'Không cần đâu...anh hai cậu về rồi.'Bỗng chốc bầu không khí trở nên ngột ngạt, cô nghe được tiếng thở không vui của cậu, Khương Gia Hy khẽ mím môi. Cậu nói.\- 'Chị có 15 phút\.' Không cho cô thêm thời gian từ chối\, cậu trực tiếp tắt máy\.Khương Gia Hy tắt nguồn rồi lấy quần áo đi vào phòng tắm, cô xả nước ấm vào bồn rồi thả người mình vào, dòng nước ấm áp làm vơi đi phần nào phiền não trong cô, cả người ướt nhẹp, mái tóc nổi lềnh bềnh trên mặt nước trông thật khi tắm xong, cô mặc một chiếc váy ngủ màu trắng rồi đi ra ngoài, cầm theo số thuốc lúc sáng đi ra khỏi phòng. Tim cô đập nhanh dữ dội vì thư phòng của Đường Gia Huy đối diện ngay phòng khẽ cắn môi, dù biết đây là loạn luân nhưng không hiểu sao chân cô vẫn bước lên lầu ba, càng đến gần tim đập càng nhanh.\- 'Có chuyện gì nói nhanh hơn một chút\.' Cô đẩy cửa đi vào\, nghe được cậu đang nói chuyện với ai đó\, để an toan toàn\, cô đưa tay khóa trái cửa lại\.Đầu dây bên kia chính là Lạc Phong, không hiểu sao hắn lấy đâu ra số cậu 'Người phụ nữ đó...nếu cậu nhường cô ấy cho tôi một vài đêm thì chuyện hợp đồng tôi có thể xem xét lại.'Đường Duật Hành đưa đôi mắt nhìn cô, dưới ánh đèn vàng nhạt trong phòng cô trông thật xinh đẹp, đôi chân dài trắng muốt, bộ váy ngủ màu trắng ôm lấy cơ thể nõn nà kia, mái tóc ướt nhẹp ôm lấy khuôn mặt ửng hồng vì vừa tắm nước mắt cậu tối sầm lại, chết tiệt, dục vọng trong người cậu lại nổi lên rồi.
mau buông ra tôi là chị dâu của cậu